20/7/2012, 21:22
AI BÂY GiỜ
SẼ
TẠ LỖI
VỚI TRƯỜNG SƠN?
Xương sống cong vòng lưng của Mẹ
Hồng Binh phương Bắc đục ruỗng mòn
Đường thênh thang mở xe tăng ngoại
Lái giữa tủy xương Mẹ già nua
Xua đàn con dại tràn ra biển
Gọi Bố thất thanh, lông ngỗng trắng bờ
Ngọc trai ngày ấy còn tinh khiết
Nay đã đỏ màu máu tang thương
An Dương Vương từng lầm Hán Tử
Mỵ Châu dù thác, vẫn lạc đường
Bài học ngàn xưa lưu máu lệ
Cổ Loa thành cũ giặc đã tường
Trường Sơn một dải xương sống Mẹ
Ai rước giặc vào đào ruỗng xương?
Ai?
Ai?
Ai?
Lỗi này há một ai tạ được
Chín mươi triệu dân đã mỏi mòn
Hồn thiêng sông núi hờn ai oán
Chín cửa Rồng chầu khóc nước non
Gió luồn qua lòng núi
Văng vẳng nhịp trống đồng
Lồng lộng Trường Sơn bão
Sóng vỗ chín mạch Rồng
Sức sống vừa trổi dậy
Xóa tan đêm khôn cùng
SẼ
TẠ LỖI
VỚI TRƯỜNG SƠN?
Xương sống cong vòng lưng của Mẹ
Hồng Binh phương Bắc đục ruỗng mòn
Đường thênh thang mở xe tăng ngoại
Lái giữa tủy xương Mẹ già nua
Xua đàn con dại tràn ra biển
Gọi Bố thất thanh, lông ngỗng trắng bờ
Ngọc trai ngày ấy còn tinh khiết
Nay đã đỏ màu máu tang thương
An Dương Vương từng lầm Hán Tử
Mỵ Châu dù thác, vẫn lạc đường
Bài học ngàn xưa lưu máu lệ
Cổ Loa thành cũ giặc đã tường
Trường Sơn một dải xương sống Mẹ
Ai rước giặc vào đào ruỗng xương?
Ai?
Ai?
Ai?
Lỗi này há một ai tạ được
Chín mươi triệu dân đã mỏi mòn
Hồn thiêng sông núi hờn ai oán
Chín cửa Rồng chầu khóc nước non
Gió luồn qua lòng núi
Văng vẳng nhịp trống đồng
Lồng lộng Trường Sơn bão
Sóng vỗ chín mạch Rồng
Sức sống vừa trổi dậy
Xóa tan đêm khôn cùng